yáng xiū dàn lǎo
yáng xiū zì zhòng qí, shì cáo wén dì zhī hòu rén. yī rì, cáo cāng hé bǎi guān gòng shí, jiàn yī pán lào, bù zhī jǐ rén kě fèn. yáng xiū yǐ wéi, měi rén jǐn suǒ gòng, wú yí shì sì rén zhī liàng. suǒ yǐ yǐ zhǐ shù zhī.
cáo cāng wèn zhī, xiū yīn ér dá yuē: "shàng fù mìng zhī, měi rén gòng zhī." cáo cāng wén zhī, xiào ér jiā yǐ.
zài yǔ qián, yáng xiū céng yǔ zhòng rén gòng yàn, jiàn shàng yǒu shuāng chān zhe, yáng xiū biàn zhī wèi: "cǐ shì zhōng chéng zhī fàn." rén wèn zhī, xiū yuē: "guān zhī zhōng chéng, yǐ shuāng chān zhī, gù zhī."
cáo cāng wén zhī, duō qí cái qì, rán yě yōu qí jiān miè, yǐ wéi zhī bèi jìn, suǒ yǐ zhōng yú zāi yú shǔ jīn zhī shǒu.
此故事通过杨修的聪明才智,展现了他过人的观察力和理解能力。杨修能够从细微之处推测出事情的真相,但这也成为他最终被曹操忌惮的原因之一。